Giang Hằng thất thần nhìn đầu bếp, đầu bếp mím môi, không đành lòng nhìn dáng vẻ này của Giang Hằng, cô ấy thấp giọng nói, “Cô nhóc ấy đã chịu nhiều uất ức lắm rồi, cậu chủ, cậu mau đi dỗ con bé đi.”
Nghe vậy, lúc này Giang Hằng mới miễn cưỡng lấy lại tinh thần, anh tha thiết nhìn đầu bếp, hy vọng đầu bếp nói cho mình biết Tùy An đi đâu.
Nhà họ Tùy đã sụp đổ, cô có cách nào quay lại đó được.
Ba mẹ cô đã ra đi từ sớm, một cô gái nhỏ như cô biết đi về đâu?
Năm chữ “lóng nóng như lửa đốt” cũng không đủ để hình dung tâm tình của Giang Hằng lúc này, anh vội vàng hỏi đầu bếp, “An An ở đâu?”
Đầu bếp thấy Giang Hằng như vậy, thầm thở dài, nếu sớm biết sẽ có ngày này thì lúc trước vì sao lại làm vậy.
Cô không đành lòng nhìn Giang Hằng khổ sở, cũng không muốn Tùy An không vui.
Nghĩ nghĩ, cô nói với Giang Hằng, “Cậu chủ, cậu chắc chứ?”
Giang Hằng ngẩn ra, sau đó lập tức hiểu ý của đầu bếp.
Anh do dự một lát, đầu bếp thấy vậy, cô ấy thở dài, nói với Giang Hăng, “Cậu chủ, An An chỉ là một cô gái nhỏ, nếu cậu không chắc chắn thì đừng trêu chọc cô bé nữa.”
Nghe đầu bếp nói xong, Giang Hằng chỉ im lăng.
Đầu bếp lại thở dài, nghe thấy tiếng thở dài của đầu bếp, lông mi Giang Hằng run rẩy.
Giám đốc Tôn đứng sau Giang Hằng, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, trong lòng cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-theo-gio/2798904/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.