Ăn cơm trưa xong, Ninh Lan định đi ngủ nhưng lại sợ tối mất ngủ, thế nên cậu lấy bìa cứng ra chuẩn bị vẽ mấy tấm thẻ cà phê.
Cậu mới viết được hai chữ, Lỗ Băng Hoa đã gọi điện tới: “Ông chủ, cho hai que kem, giao đến Hair Salon Băng Băng.”
“Chưa đạt mức tối thiểu, không giao.” Ninh Lan nói.
“Vậy cho thêm một bao thuốc đi.”
Ninh Lan buông bút: “Anh cậu về rồi à?”
Lúc Ninh Lan bước vào Hair Salon Băng Băng, Lỗ Hạo đang bị em trai ruột đè lên ghế cắt tóc.
Phong cách cắt tóc của Lỗ Băng Hoa là uy hiếp đi kèm đe dọa: “Đừng nhúc nhích nhé, nếu không một đường lia qua trọc đầu thì không phải lỗi của em đâu.”
Mười phút sau, Lỗ Hạo bước xuống khỏi ghế cắt tóc, trán rịn mồ hôi, nhìn đôi mắt cong cong của Ninh Lan, xấu hổ sờ tóc, hỏi: “Xấu lắm sao?”
Ninh Lan nhịn cười, giơ ngón tay cái lên: “Cực kỳ đẹp trai!”
Lỗ Hạo ra ngoài hút một điếu thuốc, sau khi súc miệng mới vào lại buồng trong. Lỗ Băng Hoa không biết đã chạy đi đâu chơi, chỉ còn mình Ninh Lan ngồi trên ghế xoay, xoay tới xoay lui bằng một chân, cậu cúi đầu cào cào vết sẹo trên tay mình.
Bả vai cậu gầy gò, mái tóc mềm như nhung che khuất đôi mắt, ai nhìn vào cũng nghĩ cậu chỉ là một thiếu niên to xác như Lỗ Băng Hoa chứ không phải “một anh già 28 tuổi” như cậu tự giới thiệu.
Lỗ Hạo tiến lên phía trước, nói: “Cởi giày ra, để tôi xem chân cậu.”
Ninh Lan không quay qua, thu chân về:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-theo-con-song/944163/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.