*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cuối cùng, Ninh Lan chọn cách quay mặt ra rồi nhảy xuống. Cậu buông cái tay đang bám mép giường ra, lúc xoay người lại thật ra cũng không còn sợ như trước nữa.
Tùy Ý đón lấy cậu, ôm vào trong ngực. Sợ lúc nhảy xuống cậu không đứng vững, hắn dùng lực nhấc bổng cậu lên. Hai chân Ninh Lan đung đưa giữa không trung một lúc rồi mới chạm đất.
Tim cậu đập hơi nhanh, có lẽ do đang hồi hộp. Cậu rời khỏi ngực Tùy Ý: “Cảm ơn cậu.”
“Một ngày cậu định nói cảm ơn với tôi bao nhiêu lần thế?” Tùy Ý cũng lùi về phía sau một bước, bật đèn trên bàn lên.
Ninh Lan cảm thấy câu hỏi này sẽ không có câu trả lời, nó được quyết định bởi số lần Tùy Ý ra tay giúp đỡ cậu, từ chuyện nhỏ đến những việc cần tiêu tốn nhiều tiền, hơn nữa có vẻ Tùy Ý cũng không muốn biết.
Những suy nghĩ hỗn loạn nhảy múa trong đầu, Ninh Lan cúi xuống nhìn dáng vẻ của mình trong vô thức, áo ba lỗ trắng đi kèm quần đùi xanh, dù có chút nhan sắc thì cũng bị cách ăn mặc này hủy diệt.
Cậu tiến lên vài bước, định tắt đèn. Tùy Ý tưởng cậu có ý đồ khác, cảnh giác lui sang bên cạnh, gót chân vô tình đụng phải vali trên mặt đất nên bật ra một tiếng kêu đau.
Cảnh này sao giống như đang bức ép con gái nhà lành thế? Ninh Lan nghĩ.
Cậu vươn tay tắt đèn, Tùy Ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-theo-con-song/944124/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.