Ngày 8 tháng 8 năm 1897
Sáng hôm sau, tri huyện cùng phu nhân và hai con lịch sự mời ba chúng ta dùng bữa. Ta không hiểu vì sao, tri huyện rất đỗi quan tâm ta và Hạnh Trân, còn gắp không biết bao nhiêu thức ngon vào bát riêng của chúng ta. Phu nhân không được vui khi thấy điều này.
Ông ta nói:
– Tô Ngạn Khanh vừa thoát khỏi ranh giới đã oanh tạc không biết bao nhiêu nơi. Cũng may có các đệ tử của Lĩnh Hỏa cốc giúp đỡ, không thì có lẽ ta và phu nhân đã bỏ mạng.
Chỉ ông bỏ mạng thôi, ta thầm nghĩ. Ngạn Khanh trong mắt ta sẽ không làm hại người vô tội.
– Nhưng sao gia chủ Dạ Phong lại trực tiếp ra tay như vậy, ta thắc mắc? – Thái hạ đũa, chăm chú nhìn tri huyện.
Ông ta có vẻ lúng túng:
– Ta không rõ. Nhưng đây là lần đầu tiên hắn xuất hiện.
Tri huyện lấp lửng, nhưng ta có thể hiểu những lần trước đều là do đệ tử của Ngạn Khanh trực tiếp làm nhiệm vụ.
– Ta chắc chắn hắn sẽ còn quay lại. – Ông ta nói. Chưa gì, Hạnh Trân đã tiếp lời:
– Vậy chúng ta phải ở đây canh chừng. Nếu không…
Điều đó không nằm trong dự định của ta. Và ta đoán Thái cũng vậy. Song, tri huyện đã vô cùng hào hứng:
– Vậy thì tốt quá.
Chúng ta đã không nỡ từ chối.
Hôm qua mất ngủ, cả người ta uể oải không ngớt. Thấy vậy, Hạnh Trân liền rủ ta xuống phố thăm thú. Cô dự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-tan-o-ngam-khuc-ly-biet/2758975/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.