Bệnh tình ta ngày một trở nặng. Ta nôn ra rất nhiều máu, cảm tưởng số máu ấy đã bằng quá nửa số đang chảy trong huyết quản mình. Đình Quyết chưa tìm ra thuốc giải. Anh và sư phụ đã huy động không biết bao đại phu có mặt trong cốc để chữa trị cho ta. Nhưng ta biết mình không còn nhiều thời gian.
Thái vẫn luôn giúp ta điều tra tung tích gia đình nhà họ Đoàn. Trong khi nghiền ngẫm những manh mối vụn vặt tại căn nhà cũ, hắn xin phép sư phụ và Đình Quyết được đưa ta và Hạnh Trân về nhà thăm cha mẹ hắn. Trước đó, ta vẫn luôn nói với hắn ở trong cốc quá ngột ngạt, muốn đi đâu đó cho khuây khỏa.
Cha mẹ hắn rất tốt. Họ nấu cho ta sa số đồ ăn ngon. Từ khi đổ bệnh, sức ăn của ta đã giảm sút đáng kể nhưng khi được Thái mời đến, ta bất ngờ thèm ăn trở lại. Bữa cơm ngon miệng hơn bao giờ hết nhờ những món ăn thanh thơm và cả tình yêu thương vô bờ của cô chú dành cho chúng ta.
Không hiểu sao, cha mẹ Thái rất quan tâm đến ta.
– Ăn đi con. – Mẹ hắn nói – Ăn vậy sẽ đỡ mệt đấy.
– Phải. – Người cha cũng rất quan tâm.
Ta ngượng ngùng, hết nhìn hai người họ lại quay sang nhìn Thái và Hạnh Trân như cầu cứu. Nhưng Hạnh Trân chẳng mấy quan tâm, còn Thái lại gần như phớt lờ.
Trong nhà Thái còn người bà là mẹ ruột của mẹ, tức bà ngoại hắn. Hôm nay bà không khỏe, nếu không đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-tan-o-ngam-khuc-ly-biet/2758963/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.