Nó cùng tôi đi về phía hồ, hắn ngồi dưới gốc cây anh đào chán nản nhìn điện thoại giết thời gian còn Huy thì nằm bên cạnh, sách úp vào mặt. Mặt hồ gợn nước lăn tăn theo chiều gió. Mỗi lần gió thổi là một cánh hoa anh đào lại rơi xuống mặt hồ. Bố hay nói với tôi và nó khi còn nhỏ rằng nêu tỏ tình với người mình yêu dưới tán cây anh đào thì tình yêu đó sẽ bền lâu mãi mãi. Tôi nhớ lúc nghe bố nói thế, mắt nó mở to, lấp lánh còn tôi thì chỉ cười cho qua. Hồi đó hơn nó có một tuổi nhưng ai cũng bảo tôi chững chặc hơn hẳn, có dáng làm chị.
– Đi Nhật không? – hắn hỏi ngay sau khi tôi ngồi xuống.
– Khi nào? – tôi nhìn hắn.
– Hai tuần nữa là hết năm! – hắn đáp gỏn lọn.
– Đi mùa này có hoa anh đào, còn tuyết nữa! – nó chế thêm.
– Thật ra chẳng có gì làm, rủ hai đứa kia đi luôn cho vui! – Huy ngồi dậy chán nản.
– Visa, máy bay, nơi ở? – tôi nhìn hắn.
– Visa đã xong, máy bay riêng, biệt thự riêng! – hắn trả lời – Nhỏ cũng biết tiếng Nhật nên có gì cứ hỏi nhỏ ấy!
– Uhm! – tôi gật đầu rồi nằm dài ra cỏ.
Vài phút sau, bác quản gia mang bánh ra mời chúng tôi ăn. Sau đó tôi cũng ở lại ăn tối, tời gần khuya cả lũ mới xách mông về nhà. Tôi tắm xong, nằm lăn ra giường nghĩ ngợi lung tung lúc hắn tắm. Nhật Bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-tan-cay-anh-dao/1880481/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.