Triệu Ý Hi mệt mỏi ngồi bó gối trên ghế đá ngay trong công viên. Vì bỏ trốn bằng cách leo cửa sổ nên chẳng thể đem theo thứ gì, chỉ mang được mấy món trang sức như vòng tay, vòng cổ trên người mà thôi. Ở thế giới hiện thực cô nghèo mạt rệp làm gì có cơ hội sờ mấy món trang sức cao cấp như thế, cuối cùng bối rối vớ hai ba chiếc vòng cổ lấp lánh nhất đeo lên cổ. Cô nhìn xuống chân mình, váy trắng dài tay, chân mang dép đi trong nhà, tóc tai thì rối loạn lại còn mang đủ loại trang sức đá quý trên người nữa. Trông có khác gì người điên không chứ?
Triệu Ý Hi trầm tư ngồi một góc, lần đầu tiên cô không biết bản thân nên làm gì, đi đâu. Nhớ hồi mới vào cấp Ba, phải đi làm thêm nuôi bản thân, còn phải đối phó với bà mẹ kế chanh chua trong nhà cũng chưa từng bối rối như thời điểm này. Lỡ như.. cô mãi mãi không thể quay về thế giới hiện thực thì sao?
Cô ôm lấy mặt, gần như muốn gục ngã hoàn toàn. Ai sẽ tin chuyện xuyên vào tiểu thuyết cơ chứ? Cô chỉ mới nói mình không phải Tưởng Ly đã bị người nhà tiêm thuốc an thần, còn nhốt cô lại, đối xử không khác gì kẻ bị tâm thần cả. Nhưng Tưởng Ly trong truyện cũng chỉ là đứa con gái ăn bám, du học xong về nước cả ngày cũng chẳng làm gì, toàn lượn lờ mua sắm hay trà chiều tán dóc cùng đám nhà giàu khác. Bây giờ cô bỏ trốn, chẳng hiểu biết gì về bối cảnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-nhung-dam-mua-sa/2650660/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.