Một buổi sáng nắng đẹp, Tưởng Ly ngồi ngoài phòng khách đọc tạp chí thời trang hăng say. Hôm nay Tống Nam đã ra ngoài từ sớm, nghe người giúp việc nói đến tối muộn mới về nên cô mới rời phòng, chiếm dụng phòng khách rộng rãi này cho dễ thở. Cô nằm nhoài trên sofa, mái tóc dài búi lên cao, trời đã vào thu nên cô mặc váy dài tay, đi dép bông trông vừa trẻ trung lại dịu dàng. Tưởng Ly rất thưởng thức khoảng thời gian dễ chịu này, không có Tống Nam làm phiền, người giúp việc cũng bận rộn không nhìn đến cô, đây mới đúng là cuộc sống con nhà giàu chính hiệu, đáng mơ ước.
"Cô chủ! Ông chủ về tới rồi ạ."
Người làm đột nhiên tiến vào, hốt hoảng dọn dẹp đống bừa bãi trên bàn trà. Tưởng Ly ngây người, nhất thời chưa lý giải được thông tin chị giúp việc mang đến: "Ơ? Sao anh ta về sớm vậy? Không phải nói là tối muộn mới về hay sao?"
"Dạ, tôi cũng không biết nữa. Mà hình như cậu chủ có dẫn khách đến chơi, cô chủ xem có nên về phòng thay đồ không?"
Lại còn dẫn khách ư?
Tưởng Ly nhớ tới cảnh Tưởng Diệu Nghi đến nhà, hùng hổ muốn cô lập tức ly hôn với Tống Nam liền nổi hết da gà. Cô cười cười gật đầu, não nhảy số đánh bài chuồn: "Ừ, tôi về phòng chuẩn bị đây. Chị xem làm sẵn trà nước cho khách nhé."
Nào ngờ mới đặt chân lên cầu thang thì ngoài cửa đã truyền đến tiếng gọi thân thiết: "Tưởng Ly, con nhóc này, gặp ông lại trốn đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-nhung-dam-mua-sa/2650642/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.