Phó Thịnh Minh có chút bối rối, anh không biết nên làm gì cho phải. Trước đây anh từng tỏ tình với Thời Oanh nhưng bị cô khéo léo từ chối, dù anh có nỗ lực đối tốt với cô như thế nào đi chăng nữa thì trong mắt Thời Oanh chỉ có một mình Tống Nam. Anh không hiểu rốt cuộc bản thân kém Tống Nam ở chỗ nào.
Hiện tại Tống Nam đã lập gia đình, Thời Oanh nhất định sẽ không tha thứ cho hắn, liệu anh có thể làm cô rung động trước tấm chân tình này hay không?
"Mấy năm gần đây em vẫn ổn chứ?"
"Em sống tốt, cảm ơn anh."
Thời Oanh không nói gì thêm, mắt vẫn nhìn chằm chằm về phía Tưởng Ly. Phó Thịnh Minh thở dài: "Thời Oanh, em nghĩ anh tiểu nhân cũng được, anh vẫn phải muốn nhắc cho em nhớ Tống Nam đã kết hôn rồi. Hắn ta không chịu được áp lực từ phía gia đình nên đã cưới Tưởng Ly."
Thời Oanh im lặng, trên mặt không thay đổi biểu cảm.
"Nghe rất nực cười đúng không? Trước đây Tống Nam ghét Tưởng Ly nhất, cả thành phố này không ai nghĩ có ngày hai người bọn họ sẽ kết hôn! Thời Oanh, em nên buông bỏ đi."
"Em đã buông bỏ rồi."
"Với ánh mắt đó, thái độ đó mà em bảo là buông bỏ rồi ư? Em đang lừa anh hay đang tự lừa bản thân vậy?"
Thời Oanh ngỡ ngàng, không lẽ biểu cảm của cô rõ đến vậy ư? Cô đã cố gắng ra vẻ bình tĩnh nhất, trầm lặng nhất, mục đích là để không ai nhận ra cô vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-nhung-dam-mua-sa/2650589/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.