"Tôi đến thăm bệnh."
Phó Thịnh Minh chen vào phòng, nhìn Tưởng Ly nằm trên giường bệnh liền dịu giọng: "Cô đã khỏe hơn chưa?"
"Cũng không có vấn đề gì lớn lắm." Tưởng Ly mỉm cười. Ngoại trừ hai vết sẹo trên người, cô cũng xem như là lành lặn trở về rồi.
"Nghe nói An Ngọc dùng tàn thuốc châm cô bị bỏng, sẽ không để lại sẹo chứ?" Phó Thịnh Minh nhíu mày. Trước khi đến đây anh đã hỏi thăm kỹ lưỡng tình hình của Tưởng Ly, anh còn cho rằng cô sẽ khóc lóc thảm thương, oán trách đủ điều. Chung quy là phụ nữ ai cũng xem nhan sắc như sinh mệnh, lỡ để lại sẹo trên người thì không hay. Nhưng nào ngờ Tưởng Ly vô cùng bình tĩnh, vẫn điềm đạm nói cười như thường ngày.
Ai dà, dáng vẻ này đúng là khác trước quá nhiều.
"Có để lại sẹo nhưng không sao, quần áo có thể che lại được mà."
"Hay là để tôi tìm một bác sĩ thẩm mỹ tay nghề tốt cho cô nhé?"
Tưởng Ly chưa kịp đáp lời thì Tống Nam chen vào: "Phó Thịnh Minh, vợ tôi không mượn cậu nhọc lòng nghĩ ngợi. Nếu không phải tại cậu tìm cái nơi khỉ ho cò gáy chết tiệt cho cô ấy ở thì cũng không xảy ra chuyện như hôm nay."
"Nơi khỉ ho cò gáy chết tiệt? Chứ không phải do cậu dại dột, thuê người không chịu tìm hiểu kỹ à? Cậu âm mưu gì?"
"Tôi âm mưu gì với vợ tôi chứ? Người âm mưu phải là cậu mới đúng!"
"Không âm mưu mà để An Ngọc kè kè cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-nhung-dam-mua-sa/2650556/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.