Tống Nam xử lý xong mọi việc quay lại giường bệnh thì bắt gặp cảnh Tưởng Ly và Phó Thịnh Minh nói cười vui vẻ. Lòng hắn như thắt lại, chỉ chăm chăm nhìn khung cảnh đó. Bác sĩ nói bệnh tình của cô có thể chuyển biến xấu bất kỳ lúc nào, tất cả đều do ý trời định đoạt. Trước tiên phải để cô ở lại bệnh viện theo dõi sức khỏe cái đã.
"Tống Nam? Sao rồi, bác sĩ nói tôi có thể xuất viện được chưa?"
Tưởng Ly mở to mắt, rất mong chờ câu trả lời của hắn. Tống Nam đè xuống chua xót, lắc đầu: "Chưa được. Bác sĩ nói em bị suy nhược, phải điều trị đến khi khỏe hẳn mới thôi!"
"Suy nhược gì chứ? Chẳng phải là do thuốc của An Ngọc sao? Chỉ cần về nhà tĩnh dưỡng vài ngày là không sao rồi."
Phó Thịnh Minh mỉm cười dỗ dành cô như dỗ một đứa trẻ: "Tưởng Ly, em nên nghỉ ngơi đi. Ở đây có bác sĩ, y tá túc trực. Về nhà thì chẳng có ai đâu."
"Nhưng ở đây hết ăn rồi nằm, chán quá đi!" Cô cảm thấy còn tiếp tục ở bệnh viện nữa thì sẽ điên lên mất. "Tôi thấy mình bắt đầu béo lên rồi này."
Cô đưa tay sờ cằm, thật nhớ gương mặt thon gọn trước đây. Tống Nam bước đến vuốt ve gương mặt cô, yêu chiều nói: "Không béo chút nào, như này càng xinh hơn. Châu tròn ngọc sáng nhìn liền muốn hôn."
Một câu của Tống Nam khiến hai người trong phòng phải đỏ mặt. Đúng là lưu manh chính hiệu mà!
Phó Thịnh Minh..
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-nhung-dam-mua-sa/2650554/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.