Mặt biển rộng lớn trải dài trước mắt tôi với những đợt sóng êm đềm nhấp nhô bên bờ. Ánh nắng trưa lan tỏa khắp nơi, làm cho màu xanh biển trở nên sâu thẳm và lấp lánh. Trên bầu trời xanh thẳm, chỉ có vài đám mây trắng nhỏ bồng bềnh. Không có gió, không có âm thanh nào ngoài tiếng sóng vỗ nhẹ.
Cô ngồi trên ghế dài bên bờ biển, nhìn ra xa thẳm. Những tia nắng chiếu xuống da thịt, Tưởng Ly cảm nhận được sự ấm áp của nó, nhưng đồng thời cũng có chút buồn trong tâm trạng. Biển rộng lớn khiến cô cảm thấy bản thân thật nhỏ bé biết bao.
Một vài con thuyền đánh cá chạy lướt qua tầm mắt. Bầu trời xanh thẳm, sóng biển êm đềm và tiếng hát nhè nhẹ từ xa của một con tàu du lịch, tất cả những thứ đó tạo nên một không gian yên bình, lãng mạn. Nhưng đồng thời cũng mang lại cho cô cảm giác buồn nhẹ, vô cùng cô đơn giữa không gian rộng lớn này.
Tống Nam trong mắt chỉ có mỗi cô, quả nhiên đưa cô ra ngoài dạo chơi là quyết định đúng đắn. Trông cô tươi tỉnh hơn hẳn, thi thoảng không biết nghĩ gì mà còn nhoẻn miệng cười. Tống Nam cảm thấy đây chính là thời điểm tốt để thổ lộ với cô.
“Tưởng Ly…”
“Hửm?” Cô như một bé mèo lười biếng nằm sưởi nắng dưới hiên nhà. Cô không nhìn hắn mà chỉ khẽ kêu lên một tiếng.
“Việc lúc trước em nói, quả thật tôi chưa rõ lắm. Nhưng mặc kệ em là ai anh đều muốn dành phần đời còn lại của mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-nhung-dam-mua-sa/2650551/chuong-55.html