editor: envi
Lúc mới ngã xuống thì không thấy đau lắm, giờ sau mấy giây ổn định, hai tay cánh tay chẳng khác gì bị kim châm, Đường Ôn nhăn mày, vành mắt dần dần chứa đầy hơi nước óng ánh.
Ánh mắt Hứa Hành Niên hơi trầm xuống, một tay vòng qua nhẹ nhàng ôm lấy eo cô, một cái tay nhấc đôi chân của cô lên, ôm cả người cô mà không mất tí sức nào.
Bỗng nhiên bị nhấc lên cao làm lòng Đường Ôn trầm xuống, cô hô lên một tiếng, theo bản năng vòng tay qua cổ anh, "Anh muốn làm gì vậy?"
"Đi phòng y tế." Sợ dọa cô, anh cố tình nhẹ giọng.
Tráng Hán đứng sau anh nghe đến đây, lập tức hít vào một hơi, kinh ngạc nói không nên lời ——
Đây vẫn là hội trưởng cao lãnh kiệm lời mà anh ta quen sao!!!
Đang mê man thì đã thấy Hứa Hành Niên xoay người, anh ta vội vàng tránh sang một bên nhường đường.
Mới vừa đi được hai bước, Hứa Hành Niên phát hiện Đổng Kha vẫn đi theo sau, trầm giọng cắt ngang cô ấy: "Mình tớ đi là được."
Đổng Kha vừa nhắm mắt theo đuôi, vừa giải thích nói: "Có con gái đi theo sẽ tiện hơn."
"Không cần." Anh đi tới cửa bèn nghiêng người, ngữ khí lãnh đạm, trên mặt không nhìn ra chút biểu cảm nào.
Đổng Kha mím môi, dần dần dừng bước.
Bây giờ vừa vặn là tiết tự học buổi tối, trên hành lang không có một bóng người, Đường Ôn thẹn thùng túm vạt áo anh, đem mặt chôn vào cổ người con trai, nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-nho-that-ngot/2171224/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.