*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: envi
Sáng sớm thứ bảy, Đường Ôn nhận được điện thoại của mẹ Hứa, bà nói mình với dì Cầm đang ở thị trấn nhỏ với bà ngoại, thứ hai mới về được, bảo hai người không cần lo lắng. Đường Ôn hiểu chuyện hỏi thăm bà ngoại vài câu, sau khi biết bà vẫn khỏe mới an tâm cúp máy.
Ông nội và bố Hứa đi công tác rồi, tuần này cũng không có nhà.
Hai người tuyệt vọng như cá muối vượt qua ngày cuối tuần, hai ngày này, đồ ăn đều do một tay Hứa Hành Niên làm, cô cũng chỉ đơn giản làm trợ thủ cho anh, thuận tiện khen anh vài câu.
*Bên trung có cái meme cá muối, để thể hiện cảm xúc kiểu đau khổ tuyệt vọng.
Thứ hai đầu tuần, hai người đều dậy rất sớm, bàn nhau một chút, cuối cùng quyết định đi xe đạp.
Ăn sáng xong, Đường Ôn vội vàng lấy cốc uống nước, bỏ sách vở vào cặp rồi ra sân trước tìm Hứa Hành Niên.
Hứa Hành Niên đứng dưới bóng cây, một tay giữ ghi đông xe đạp, nghe thấy tiếng bước chạy loạn cào cào của cô bèn nghiêng mặt qua nhìn.
Đường Ôn sửa qua loa mái tóc dài rối loạn, thấy dáng vẻ không định lên xe của anh, ngẩng đầu hỏi: "Làm sao vậy?"
"Xe hết hơi rồi." Anh chỉ vào lốp sau xe đạp rồi nói.
"Dạ?" Đường Ôn nghiêng đầu nhìn qua, quả thật là lốp xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-nho-that-ngot/2171199/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.