Editor: envi
Máy uống nước bên này tụ tập không ít người, vừa đánh hơi được mùi bát quái liền sôi nổi nghểnh cổ sang bên này hóng chuyện. Hứa Hành Niên cầm ly nước đứng trước mặt Đường Ôn, hơi cúi đầu, tầm mắt thẳng tắp tìm được đáy mắt cô, nhẹ cong khóe môi.
Ánh mắt kia như cười như không, như túm lấy chiếc đuôi nhỏ của cô, như chỉ chờ cô ê a xin tha.
Mặt tiểu cô nương đỏ lên, khẩn trương vuốt ve chiếc bình, như bị mất khả năng ngôn ngữ nên nói chẳng ra lời, trái tim nhỏ lại bắt đầu đập bùm bùm.
Người này sao lại mưu mô như thế nhỉ......
Người cô nói là ai, trong lòng anh không phải...... biết rõ nhất sao!?
Tống Tử San vẫn luôn đứng sau chờ Đường Ôn cảm thấy bầu không khí không thích hợp lắm, rất không thích hợp.
Thật sự là quá không thích hợp!
Tạm thời không nói đến việc Đường Ôn kia thẹn thùng đến mức sắp chui vào khe đất đi, tại sao trên mặt Hứa Hành Niên lại treo một nụ cười chói lọi thế kia? Trong đó còn phảng phất cái mùi hôi thối của tình yêu nữa......
Chắc chắn có vấn đề!
Đường Ôn khẩn trương nắm chặt nắm tay, lòng bàn tay đau nhức, quyết định nói sang chuyện khác, mặt mày tươi tỉnh mềm giọng ngửa đầu hỏi: "Anh xuống lầu lấy nước hả?"
Nhìn dáng vẻ sợ chết mãnh liệt của cô gái nhỏ, Hứa Hành Niên không nhẫn tâm làm cô khó xử, thu mắt lại rồi hơi gật đầu.
Cô vươn đầu ngón út ra chỉ chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-nho-that-ngot/2171186/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.