Đêm đến, con phố náo nhiệt bình thường không bao giờ thay đổi.
Trần Tâm cuộn khăn tắm bước đến giường, nhanh tay nhấc cái điện thoại đang không ngừng reo chuông ầm ĩ kia lên.
Cô nhìn tên người gọi đến, nhanh chóng nhấp nhận cuộc gọi rồi đáp: “Thái Anh?”
Giọng cười trầm ấm của Hoàng Thái Anh truyền đến, anh nói: “Là anh.”
“Gọi em có việc gì không?” Cô dùng bả vai kẹp điện thoại với bên tai lại, sau đó bước chân đến tủ quần áo lục lọi đồ để thay.
“À, muốn hỏi em một chút là em đã dùng bữa chưa?”
“Vẫn chưa, hiện giờ mới có bảy giờ hơn, vẫn còn khá sớm để dùng bữa tối.” Tìm được một bộ đầm liền thân màu xanh, Trần Tâm ướm thử lên người, xoay xoay mấy vòng đánh giá một chút.
“Bảy giờ hơn mà vẫn chưa ăn là không tốt đâu.” Thái Anh lại cười một tiếng, “Hay là như vậy đi, hiện giờ anh cũng chưa ăn gì, hay là chúng ta đi ăn cùng nhau nhé, được không?”
“Hừm...” Trần Tâm đóng cửa tủ quần áo lại, sau đó thả bộ đầm xuống giường, bắt tay cầm điện thoại đáp: “Cũng được. Chúng ta hẹn nhau ở đâu?”
“Em ở chỗ nào? Anh có thể đến nơi gần nhất vị trí em đang ở.”
“Bên ngoài Quảng trường Thời đại? Em đợi anh ở đó.” Trần Tâm đáp nhanh một câu, sau đó nghĩ một chút rồi nói tiếp: “Em mặc đồ xanh, đừng quên mang theo ô và áo khoác, dự báo thời tiết nói hôm nay trời có khả năng sẽ mưa.”
“... Được, vài phút nữa anh sẽ đến, tạm biệt.”
“Tạm biệt.”
Trần Tâm tắt điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-mot-bau-troi/113705/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.