Thời gian ở trong chùa khá chán, cũng chẳng có gì thay đổi.
Trong phòng giảng kinh, tiếng sư thầy trụ trì giảng kinh vừa chậm rãi vừa nhẹ nhàng.
Các hòa thượng ngồi yên trên đệm cói ở bên dưới, khung cảnh lặng như tờ.
Ở hàng đầu, Tê Trì nghiêm chỉnh ngồi quỳ nghe giảng kinh.
Giảng xong một tờ, trụ trì khép kinh thư lại, cung kính hỏi: “Không biết phu nhân nghe rồi thì có kiến giải gì không?”
Tê Trì không thực sự đến để nghe kinh, chỉ là để mình trông giống bình thường mà thôi, thậm chí vừa rồi ông ta giảng kinh văn cái gì nàng cũng chẳng nghe.
Nàng chắp tay trước ngực, trả ngược lại câu hỏi, nhỏ nhẹ nói: “Xin trụ trì chỉ giáo.”
Trụ trì niệm một tiếng rồi nói: “Phật giảng Tứ Đại Giai Không, lòng phải rộng rãi thì mới có thể siêu thoát trần thế.”
Tê Trì hỏi: “Vậy làm sao để đạt được Tứ Đại Giai Không, lòng phải rộng rãi?”
Trụ trì đáp: “Buông bỏ vướng bận thì có thể vô dục vô cầu.”
Tê Trì nghe thế thì không khỏi mỉm cười, trên đời này được mấy ai thực sự buông bỏ được vướng bận?
Chỉ nội việc nàng đến từ Quang Châu là đã đem theo phần vướng bận nặng nề nhất rồi.
Nàng nói: “Ta vừa có dục lại có cả cầu, nên ta chỉ là người mà không thành Phật được.”
Trụ trì bị chặn họng, hiềm nỗi đối phương là phu nhân Đại đô hộ cao quý nên cũng không thể lấy đạo lý Phật giáo ra thuyết phục được, ông đành chắp tay niệm một tiếng A di đà rồi không nói gì thêm.
Tân Lộ đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-mai-ngoi-don-so/736720/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.