Sáng sớm hôm sau, trong một cửa hàng ở ngoại thành.
Tê Trì đội mũ che mặt, im lặng ngồi sau bình phong.
Bên ngoài bình phong là Thu Sương mặc áo bào cổ tròn đang bàn bạc chuyện nàng mới quyết định với các thương nhân liên quan.
Vừa nói xong kế hoạch thì nghe thấy bên ngoài xôn xao.
Mọi người tám mồm bảy miệng, thảo luận chuyện mua bán ngoài biên giới mà Thu Sương vừa nói ——
Có người thở dài: “Kinh doanh ngoài biên giới đâu có dễ vậy.”
Thu Sương hỏi: “Thương đội lẫn nhân lực đều đủ, có gì mà không dễ?”
Người kia xoay người về phía bình phong: “Hẳn chủ nhân không biết, muốn kinh doanh ngoài biên giới ở đất Bắc thì cần giấy tờ chứng minh từ Đại đô hộ.”
Những người khác cũng phụ họa: “Đúng thế.”
Tê Trì nghe rõ từng câu chữ một.
Chẳng mấy chốc Thu Sương đi vào, nói nhỏ: “Gia chủ nghe rồi chứ?”
Nàng gật đầu, xòe tay ra.
Thu Sương ra ngoài giải tán mọi người.
Tê Trì đứng dậy, bước ra khỏi bình phong, gỡ mũ trên đầu xuống.
Thu Sương trở lại cạnh nàng: “Gia chủ, nghe nói không chỉ cần Đại đô hộ đưa ra chứng từ mà phải cần Đại đô hộ đích thân phê duyệt, giờ biết làm sao đây?”
Tê Trì suy nghĩ: “Về trước đi đã.”
Ra ngoài, lên xe ngựa.
Lúc Thu Sương đi theo, đúng lúc thấy nàng tháo mũ xuống, nhìn sắc mặt nàng thì nói: “Gia chủ vẫn không ngủ ngon ạ?”
Tê Trì ừ đại một tiếng.
Dĩ nhiên là ngủ không ngon rồi, tối qua sau khi rời khỏi thư phòng, quay về phòng mình nàng cứ trằn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-mai-ngoi-don-so/736703/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.