*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đứng trên cầu thang, Tê Trì còn chưa động thì ngay lập tức có người đi vào.
Là La Tiểu Nghĩa, hắn vừa vào đã nói: “Tẩu tẩu chớ có hiểu lầm.”
Vừa rồi hắn mới thấy tam ca đi ra thì tưởng hai vợ chồng họ cãi nhau, cũng biết tam ca hắn không thích nhiều lời nên hắn mới đến để giải thích.
Tê Trì thu tay trong tay áo, im lặng nghe hắn nói.
La Tiểu Nghĩa nói: “Cô gái kia là do đô đốc Cao Lan đưa tới tiếp khách, không thể nói là có ý xấu được, chỉ là lấy lòng tam ca thôi. Năm nay có đánh tiếng với với y là sẽ dẫn tẩu tẩu tới, ta đoán y không dám tự ý làm chuyện đó, chắc là cô gái kia quen đến một mình, tóm lại là không phải tam ca cho gọi người đâu. Huống hồ tam ca cũng không vừa ý cô gái kia, ngày nào ta cũng đi theo tam ca, nhưng chưa bao giờ thấy cô gái kia đến phòng huynh ấy cả.”
Hắn cảm thấy nói đến mức này là rõ ràng lắm rồi.
Nói dài ơi là dài, tóm lại là tam ca không động đến cô gái kia, như thế vẫn chưa đủ à?
Nhưng Tê Trì trước mặt vẫn chỉ đứng đó, chẳng nói chẳng rằng.
Hắn cuống lên, húng hắng hai tiếng, lúng túng hạ giọng: “Tẩu tẩu muốn thế nào thì mới tin tam ca đây, tiền của huynh ấy toàn chi vào trong quân cả, làm gì có tiền dư để nuôi gái.”
Nếu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-mai-ngoi-don-so/736693/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.