Dịch & edit: Nghilevo & Qin
Đến lúc này Lý Nghiên mới vỡ ra, lúc cô nói cậu sẽ sớm cười nhanh thôi, hoá ra ý cô là vậy.
Cậu nên sớm đoán ra, cô thương cậu như vậy sao có thể để cậu bị đánh suông được, nhất định sẽ thay cậu đòi lại cho bằng sạch.
Nhưng cũng chính vì vậy mà lúc trước cậu cố giấu chuyện bị bắt nạt, không muốn làm phiền cô thêm nữa.
Chỉ có điều, cô lợi hại hơn cậu nghĩ rất nhiều.
Chợt có hai tiếng ho vọng lại, cậu theo tiếng nhìn sang, cô đang ngồi tựa vào tường, váy dài trải trên đất, cách cánh cửa sổ quan sát cậu.
Hoá ra cô đã phát hiện chuyện cậu nhìn lén ngay từ đầu.
Cậu bối rối trốn ra sau cửa sổ, một tay vẫn vịn ở khung cửa, lộ ra nửa gương mặt, dùng khẩu hình mấp máy một câu nói.
Đầu bên kia, cô cậu nở nụ cười.
Tê Trì khum khum chén trà uống dở trong tay, thấy rất rõ câu nói mà Lý Nghiên đang cố ra dấu chính là câu nàng nói với cậu vào tối qua: Tiền đúng là thứ tốt.
Đã tốn công đòi lại công bằng cho nó, còn biết chọc cô nó nữa cơ đấy.
Nàng vừa muốn trừng cậu một cái, nhóc con kia đã nhanh chóng đóng cửa sổ lại, trốn mất dạng.
Nàng cười buông chén trà, ngẩng đầu, Tân Lộ và Thu Sương đã quay lại.
Hai cô không chỉ tiễn lão nô kia về mà còn kiểm kê lễ vật tạ tội mà Ung Vương thế tử sai lão ta mang đến, giờ đang báo lại với Tê Trì.
Với cái phong thái quèn của Ung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-mai-ngoi-don-so/736679/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.