Phía Tây thổi tới một cơn gió to, mang theo không khí ẩm ướt lạnh lẽo của trời mưa, thổi bay tóc mai dài bên tai cô, che kín gần nửa khuôn mặt.
Cô ngẩn người ngay tại chỗ, dùng đôi mắt đờ đẫn nhìn người phụ nữ ở con phố đối diện đi sang, từ từ tới gần mình.
“Trình Tiêu...”
Chu Thanh Dao lẩm bẩm, quay đầu nhìn về phía siêu thị, mong tìm thấy bóng dáng cao lớn của anh.
Trốn tránh rất đáng xấu hổ.
Nhưng hiện tại, ngoại trừ trốn tránh thì cô hoàn toàn không có can đảm đối mặt một mình.
Trong lúc mặt mày bối rối, người phụ nữ cao quý mặc váy hoa đa đi đến trước mặt cô.
Cô gái nhỏ ngây ngốc nhìn người trước mặt, cảm giác xa lạ khó có thể tả nổi lập tức ập tới như thủy triều, bỗng chốc nuốt hết cảm giác thê lương trong lòng cô.
Bốn năm không gặp, người phụ nữ này đã khác xa với dáng vẻ trong trí nhớ của cô.
Trong trí nhớ, người phụ nữ kia thích mặc váy bông giản dị mộc mạc, bà ít nói, cũng rất ít cười, chỉ có lúc khắc khẩu cãi vã với bố Chu thì mới có thể mặt đỏ tai hồng mà cãi lại. Mỗi một tiếng nghiến răng nghiến lợi đều tràn ngập sự căm hờn và bất mãn với cuộc sống.
Nhưng hiện tại bà lắc mình một cái, thế mà lại biến thành người phụ nữ cao quý đeo vàng đeo bạc trên thành phố lớn.
Chu Thanh Dao nghĩ, thì ra tiền tài thật sự có thể thay đổi vẻ bề ngoài và khí chất của một người.
Khoảng cách giữa người đàn bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-mai-hien/368632/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.