Mùa xuân tháng ba, vạn vật đều sống lại.
Gió mát ấm áp thổi tan đám sương mờ, từng đợt từng đợt ánh sáng chiếu xuyên qua từng chiếc lá cây, ở sân trường chiếu ra từng mảnh loang lổ.
Thời gian tập thể dục kết thúc, Hồ Mộng đến tìm Chu Thanh Dao, túm tay cô đến quầy bán đồ ăn vặt mua xúc xích nướng.
Hai người vừa mới đến quầy bán đồ ăn vặt, cửa kính trong suốt vừa mới mở ra, đã thấy một chàng thiếu niên tóc đen cao gầy mặc đồng phục xuất hiện trước mặt hai người.
Phía sau anh có thêm hai người chậm rì rì đi theo, một người lười biếng ngáp một cái, một người thì mặt không chút thay đổi nghịch bật lửa.
Hồ Mộng cứng người tại chỗ, giọng nói run run, “Cậu… cậu…”
Chu Thanh Dao cũng bị dọa cho nhảy dựng, cũng đang nhìn chằm chằm vào “Tóc Trắng” giờ đã bị cắt ngắn và nhuộm thành màu đen mềm mại rồi.
Cô bước từng bước nhỏ đến cạnh Trình Tiêu, nâng mắt hỏi.
Qua thời gian dài ở chung với nhau, giá trị ăn ý của hai người đương nhiên đã đến mức “vô thanh thắng hữu thanh” vô cùng cao cấp.
Trình Tiêu cũng không biết rõ, nhàn nhạt giải thích, “Không biết chịu kích thích gì, sáng nay gần như là thay đổi cả người.”
Kỳ Hạ bên cạnh bổ thêm một đao, cằm nâng nâng nhìn Hồ Mộng, “Kìa, kích thích."
Sắc mặt Tóc Trắng cứng lại, khụ khụ hai tiếng, đi đến trước mặt Hồ Mộng hơi hơi cúi đầu, lên tiếng tra hỏi.
“Ngày hôm qua tan học sao không đợi tôi?”
Hồ Mộng không hiểu chuyện gì, “Vì sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-mai-hien/368630/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.