Phơi nắng dưới cái nóng oi bức 37 độ, mặt trời chói chang trên đỉnh đầu khiến ai ai trong đám học sinh tập thể dục giữa giờ cũng đầm đìa mồ hôi, tiếng oán than dậy trời đất.
Sau khi mọi người giải tán, Hồ Mộng lẻn tới bên cạnh cô nhanh như chớp, thần bí hỏi: “Sao sáng hai hôm nay không thấy cậu đâu thế?”
“A... Cái đó tớ…”
Chu Thanh Dao trả lời qua loa: “Tớ muốn đến lớp sớm một chút để tự học.”
Hồ Mộng nhìn cô bằng ánh mắt kính nể, giơ ngón tay cái lên: “Phải so sánh với người thông minh như cậu lại còn phải so với sự cố gắng của cậu, quả thật là không cho người ta có con đường sống.”
“Cậu cũng thông minh mà, lần thi tháng trước lọt vào top 50 của khối còn gì.” Cô an ủi Hồ Mộng bằng giọng dịu nhẹ.
“Thôi thôi, ông già nhà tớ nói thi cuối kỳ phải lọt được vào top 10, nếu không, nghỉ hè sẽ không dẫn tớ ra nước ngoài chơi. Bây giờ xem ra... hoàn toàn không thể rồi.”
Chu Thanh Dao cười cười: “Cố một lần đi, thể nào cũng được.”
Hồ Mộng nắm tay cô rồi lắc lư, ủ rũ cụp đuôi hừ lạnh: “Cậu là học học giỏi thì không hiểu nỗi khổ của người thường...”
Hai người đùa giỡn suốt dọc đường, tiếng cười đùa vang lên không ngừng. Khi đi ngang qua hàng bán quà vặt, Hồ Mộng thì thầm nói khát nước muốn uống Sprite, sau đó vội vàng kéo cô đi về phía hàng bán quà vặt.
Vừa mới đi đến trước cửa, liếc mắt nhìn một cái đã thấy bên trong toàn là học sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-mai-hien/368586/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.