Tết năm ấy không được tưng bừng lắm. Qua Tết Nguyên Tiêu, Châu Dật liền tới trường. Cô không muốn tới thư viện, nên làm ổ ở ký túc xá xem video lớp văn bằng hai, tháng tư có kỳ thi CPA.
Những cô bạn khác trong phòng vẫn chưa đến, Châu Dật thấy hơi chán.
Cô xem một lát rồi tắt video, đi tìm phim xem, xem một hồi rồi lại đi ngủ. Điện thoại liên tục đổ chuông nhưng không ai nghe. Cửa ký túc xá bị đá văng, Trần Già Nam đeo túi bước vào.
"Châu Dật." Trần Già Nam đi tới lay giường cô. "Điện thoại."
Lúc này Châu Dật mới tỉnh, cầm điện thoại áp bên tai.
"Sao giờ mới nghe?" Lữ Du phàn nàn: "Tớ sợ tới mức tưởng cậu lại làm sao."
Một chữ "lại" khiến Châu Dật nhớ đến mấy cuộc gọi nhỡ của Hà Đông Sinh vào học kỳ trước, cô dụi mắt rồi ngồi dậy.
"Cậu gọi cho tớ có việc gì?" Cô hỏi.
"Tớ vừa mới tới trường." Lữ Du nói: "Rảnh rỗi nên gọi."
Lữ Du có hơi áy náy, năm ngoái cô giúp Hà Đông Sinh theo đuổi Châu Dật, gọi cô ra ngoài chơi, khiến Châu Dật bị bà Trần Khiết mắng nặng. Mấy hôm sau, Châu Dật và bố mẹ về nhà ăn Tết, nên Lữ Du vẫn không có cơ hội gặp lại cô.
"Tớ vừa mới ngủ." Cô nói.
"Còn vài hôm nữa mới khai giảng." Lữ Du nói: "Cậu có muốn đến Bắc Kinh không?"
"Thôi." Châu Dật nói: "Tớ mệt lắm."
"Thôi vậy." Lữ Du thở dài. "Cuối tháng Ba, Cổ Thiên Lạc có một bộ phim mới khởi chiếu toàn quốc, cậu nhớ đi xem đấy."
"Phim gì?"
"Nam nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-hoa-hai-duong/865104/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.