Lúc Châu Dật ra ngoài địa điểm thi, trời đã tạnh mưa.
Cô đứng ngoài cửa trường học Thập Cửu, mờ mịt nhìn dòng người phía trước. Nghe được bên tai có người nói "Mẹ kiếp, cuối tùng tớ cũng thi xong rồi", ngay cả sức lực để cảm thán cô cũng không có, nhưng giây phút ngước mắt nhìn, cô lại phát hiện Hà Đông Sinh đứng cách cô khoảng 10 mét.
Cậu ngồi trên xe đạp, chân giẫm lên bàn đạp, khoác áo đồng phục trắng xanh xen lẫn, mở khóa kéo trước ngực, đeo cặp sách màu đen, đang nói chuyện cùng hai bạn nam.
Hình như cũng phát hiện ra, cậu nghiêng đầu nhìn qua.
Châu Dật ngẩn ra, ánh mắt chưa kịp đánh sang chỗ khác thì cậu đã đạp xe tới. Tóc của cậu rất ngắn, khi nhìn cô, đôi mắt kia yên ả biết bao.
"Cậu đứng đây làm gì?" Cậu hỏi.
Châu Dật phản ứng hơi chậm, khẽ "Hả?" một tiếng.
"Cậu đang nghĩ gì đấy." Cậu bật cười. "Không đến mức không nghe thấy tớ nói chứ?"
Khóe miệng khô khốc của Châu Dật khẽ giật.
"Cậu đứng đây chờ Lữ Du hả?" Cô ngẩng đầu hỏi.
Hà Đông Sinh nhìn cô chăm chú, sau đó khẽ chớp mắt.
"Châu Dật." Cậu bỗng nhiên gọi tên cô, cô sửng sốt một chút nhìn theo ánh mắt của cậu, lại thấy cậu đang hếch cằm chỉ phía sau cô, giọng nói trầm thấp. "Cậu ấy tới rồi kìa."
Châu Dật quay đầu nhìn lại, thấy vẻ mặt uể oải của Lữ Du.
"Toi rồi." Lữ Du cúi đầu. "Tớ toi rồi."
Châu Dật không biết an ủi cô nàng thế nào, đành đưa mắt nhìn Hà Đông Sinh. Ánh mắt cậu cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-hoa-hai-duong/865098/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.