Châu Dật cảm thấy dường như đã tới thời kỳ khó khăn mất rồi.
Kỳ thi thử lần hai trôi qua, đầu cô dường như bị lấp đầy mất rồi, dù ôn tập chăm chỉ đến đâu thì điểm vật lý vẫn bết bát như xưa. Lữ Du bận chuẩn bị cho tiết mục hợp xướng vào lễ tốt nghiệp nên cũng ít tới tìm cô.
Có một hôm cô làm thử đề minh họa thi đại học, sai gần hết trắc nghiệm môn vật lý, buồn tới nỗi cả ngày không ăn. Chạng vạng tối, khi ráng chiều phủ xuống cửa sổ, Châu Dật nhìn đám mây phía chân trời mà thấy khó chịu.
Trước mắt xuất hiện một bóng người.
"Này, Châu Dật." Tống Tiêu ghé vào cửa sổ nhìn cô, cười haha. "Đang nhìn gì đấy?"
Cô sửng sốt, lắc đầu một cái.
"À..." Tống Tiêu hỏi. "Cho tớ mượn bài thi môn Văn của cậu đi."
"Bài thi lần thứ hai á?"
"Ừ." Tống Tiêu nói. "Lát lớp chúng tớ sửa."
Châu Dật được thương yêu mà thấy sợ, nhưng vẫn đưa bài thi cho Tống Tiêu. Tống Tiêu cầm bài thi Ngữ Văn mới mượn được vui vẻ quay về lớp. Lớp (10) bây giờ đang mất trật tự, bàn trước bàn sau nói chuyện liên miên, thầy chủ nhiệm vừa tới là bầu không khí lập tức yên lặng, chỉ để lại tiếng quạt quay vù vù trên đỉnh đầu.
Tiết học hôm nay học sinh trong cả lớp đều thấy lạ.
Loại người như Tống Tiêu học lệch rất nghiêm trọng, điểm kiểm tra Ngữ Văn lần nào cũng bết bát. Tiết hôm nay giáo viên nói tới đâu cậu ta giơ tay tới đó, đáp án lại còn chính xác tuyệt đối.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-hoa-hai-duong/865096/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.