Editor: Gió
Beta: Đá bào
—
Trong phút chốc, phòng y tế bỗng trở nên im lặng.
Lâm Chiết Hạ không cả dám thở mạnh, cô không ngờ công lực của Trì Diệu không chỉ không giảm sút mà còn tiến bộ hơn rất nhiều.
Nữ sinh kia cũng bị làm cho nghẹn họng, cả nửa ngày cũng không nói ra được lời nào, cuối cùng vội vã thốt ra một câu: “Thật ngại quá, làm phiền cậu rồi.”
Mà Trì Diệu còn có thể điềm nhiên như không, đáp: “Quả thực khá là phiền.”
…
Qua một lát sau, có lẽ nữ sinh kia đã rời đi rồi, bên ngoài tấm rèm trở nên vô cùng tĩnh lặng.
Lâm Chiết Hạ đang định giả bộ như mình vừa tỉnh giấc, kết quả còn chưa kịp đóng kịch đã nghe thấy một câu: “Tỉnh ngủ rồi thì dậy đi.”
“…”
Cô ngồi dậy: “Sao cậu biết tôi đã tỉnh rồi vậy?”
Trì Diệu: “Giả vờ ngủ còn động tới động lui, ai mà không biết chắc là mù rồi.”
Cô cũng không động đậy gì nhiều mà, chỉ động có một chút đã bị phát hiện rồi.
Lâm Chiết Hạ không tiếp tục chủ đề này, cô kéo rèm ra: “Tôi cảm thấy đầu gối không đau lắm nữa, chúng ta quay lại khán đài đi.”
Trì Diệu đỡ cô: “Có đi được không?”
Lâm Chiết Hạ thử đi hai bước: “Đi được, nhưng chắc sẽ đi hơi chậm.”
Sau khi quay lại khán đài, Trần Lâm và Đường Thư Huyên lập tức vây lại xung quanh cô.
Trần Lâm kiểm tra vết thương của cô: “Cậu sao rồi, còn đau không,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-ha/2546811/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.