Editor: Gió
Beta: Đá bào
—
Trước khi tạm biệt Trì Diệu, Lâm Chiết Hạ ôm đống đồ ăn vặt một lần nữa long trọng cảm ơn: “Sau này nếu có việc gì cứ nói với tiểu đệ đây, chỉ cần không phạm pháp, có phải nhảy vào dầu sôi lửa lỏng tiểu đệ cũng không chối từ.”
Trì Diệu rũ mắt: “Còn gì nữa?”
Lâm Chiết Hạ kìm nén sự cạn lời trong nội tâm: “Còn có bài tập nhỏ tôi sẽ viết, chỉ có ba trăm chữ ấy mà, chuyện nhỏ, tôi chỉ sợ ba trăm chữ không đủ để thể hiện hết được khí chất rạng ngời của cậu thôi.”
Sau khi Trì Diệu rời đi, Lâm Chiết Hạ rón ra rón rén quay về phòng ngủ.
Cô đứng ở cửa phòng, thanh thanh giọng, “Các đồng chí, tôi về rồi đây, xem xem tôi mang gì về này.”
Trần Lâm nghe thấy giọng cô, ngồi dậy, cô nhướn đầu ra, nhìn thấy Lâm Chiết Hạ như ma, một tay cầm điện thoại có mở đèn flash, tay còn lại giơ cao hộp mì tôm lên: “…”
Lâm Chiết Hạ đã bày sẵn tư thế nhưng đợi cả nửa ngày cũng không thấy Trần Lâm có phản ứng gì.
Không có sự hồ hởi phấn khỏi như trong dự đoán của cô, Trần Lâm bình tĩnh nằm xuống: “Tớ đang nằm mơ.”
Đường Thư Huyên cũng bị động tĩnh từ phía hai người làm thức giấc, cô mở mắt ra, hai giây sau lại nhắm mắt lại: “Thật không dễ dàng gì tới mới ngủ được mà lại mơ thấy mì ăn liền.”
Lâm Chiết Hạ: “….”
“Đây không phải là nằm mơ,” Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-ha/2546765/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.