Phó Dung Dữ bước đến gần, tiện tay nhặt những quyển sách cho người khiếm thị đang rơi đầy đất lên, ánh mắt nhìn về phía Phó Dung Hồi – người mới vừa mỉm cười gọi anh. 
“Khuya rồi đừng cố sức đọc sách, đi ngủ sớm một chút.” 
Phó Dung Hồi không nhìn thấy Phó Dung Dữ, chỉ có thể nghe giọng nói, đôi mắt màu hổ phách nhìn về phía anh: “Ngày và đêm với một người mù mà nói thì có gì khác nhau đâu. Anh… anh uống rượu à?” 
Anh ấy nói rồi vươn bàn tay mảnh khảnh sờ soạng về phía trước. 
Cả người Phó Dung Dữ đã ám mùi thuốc lá và rượu trong câu lạc bộ Đàn Cung, nên không đứng gần anh ấy, chỉ để anh ấy chạm vào cổ áo sơ mi lạnh băng rồi đứng dậy lùi ra, ngồi xuống sô pha bên cạnh. 
Phó Dung Hồi nghĩ đến tối nay anh đi ra ngoài xã giao, chân mày đang nhíu chặt dần thả lỏng. 
Phó Dung Dữ không thể uống rượu, vừa uống rượu vào là dị ứng ngay. Thể chất yếu ớt này giống như đôi đồng tử màu hổ phách, đều được di truyền từ dòng tộc. 
Hiện giờ người ở Tứ Thành đều biết nhà họ Phó là nhà giàu mới nổi, nhưng rất ít người biết được mười mấy năm trước nhà họ Phó cũng được xếp ngang hàng với những gia đình quyền quý ở Tứ Thành. 
Chỉ là sau đó nhà họ trở nên lụn bại, những thứ liên quan đến Phó thị đều hoàn toàn rời khỏi giới quyền quý. 
Chỉ vài năm ngắn ngủi, giới quyền quý ở Tứ Thành lại bị 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-doa-hoa-hong/2498516/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.