Tạ Âm Lâu có một căn cứ bí mật.
Là một viện cũ đã bị bỏ hoang khuất trong những ngõ ngách, là nơi mà cô thường múa khi còn nhỏ, không ai có thể tìm tới. Tường gạch đỏ của khoảng sân cũ đã đổ nứt, dựa vào ánh trăng bước vào trong, Tạ Âm Lâu đi tìm đèn lồng để thắp sáng, bốn phía tối tăm yên tĩnh, ngoại trừ trước mắt có một chút ánh sáng ra thì không còn động tĩnh nào khác.
Cô bảo Vân Thanh Lê cẩn thận bước đi đừng để ngã, đặt đèn lồng lên trên bàn đá rồi quay đầu lại nói: “Cô đừng khóc, nếu không sáng mai bà hàng xóm sẽ đồn đại trong này có quỷ mất.”
Vân Thanh Lê trên đường tới đây đã bình tĩnh lại, khóe mắt chỉ còn hơi ửng đỏ: “Đây là nhà thờ tổ tiên của cô sao?”
Lúc mới bước vào, cô ta đã nhìn thấy trên cửa treo một tấm bảng màu đen, bên trên có hai chữ “Tạ Phủ” được mạ vàng.
Tạ Âm Lâu tìm bậc thang sạch sẽ ngồi xuống, chậm rãi nói: “Đây được coi như là một ngôi nhà cổ do tổ tiên nhà tôi truyền lại từ đời này sang đời khác, trước kia đã từng có một bà cục chưa lập gia đình sống ở đây, khi còn bé ba tôi thường xuyên đưa tôi và em trai đến đây chơi. Cô nhìn thấy cái giếng cổ dưới gốc cây đó không, đứa em trai út ngốc nghếch của tôi thường xuyên rơi xuống đó...”
Sau này, sau khi bà lão trông coi nhà thờ tổ tiên này qua đời, ở đây dường như đã bị mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-doa-hoa-hong/2497585/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.