Phó Dung Dữ đưa cô về biệt thự trước, sờ thấy tay chân của cô lạnh ngắt lại đưa cô vào phòng tắm ngâm nước nóng một hồi. Anh cởi chiếc váy trên người Tạ Âm Lâu còn đang mơ màng ra, ném ra khỏi bồn tắm trắng, dùng nước nóng làm ướt bờ vai trắng như tuyết của cô.
Nhiệt độ cơ thể tăng lên từng chút một, mãi cho đến khi được bao bọc trong chiếc áo choàng tắm bằng vải bông, Tạ Âm Lâu đột nhiên gập ngón tay đưa lên trước trán anh, lần theo hình ảnh trong giấc mơ nhẹ nhàng vuốt ve nơi anh bị thương khi còn nhỏ.
Đôi mắt đen láy của Tạ Âm Lâu sạch sẽ và thuần khiết, như xuyên qua anh nhìn vào một thứ khác, quen thuộc đến mức khiến cả người Phó Dung Dữ cứng đờ, anh giơ hai ngón tay trắng lạnh lên che đôi mắt cô lại: “Âm Lâu, đừng dùng ánh mắt như vậy nhìn anh.”
Tạ Âm Lâu không nói lời nào, hai bàn tay trắng nõn ôm lấy cổ anh, đốt ngón tay trắng bệch, qua một lúc lại lặng lẽ trượt xuống tấm lưng rắn chắc của người đàn ông. Chiếc áo sơ mi dính máu đã bị Phó Dung Dữ vứt vào sọt rác từ lâu, hiện tại trên người anh không mặc gì cả, thân nhiệt của anh dường như còn thấp hơn cô, làn da lấm tấm nước thoạt nhìn đã không còn vết sẹo ngày xưa cũ.
Kỳ lạ là trong lồng ngực cô lại dâng lên cảm giác đau đớn, tựa như có thể miêu tả lại những đau đớn da thịt mà anh đã từng chịu đựng, cô khép lại hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-doa-hoa-hong/2497539/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.