Ánh sáng trong phòng ngủ tối dần, xương quai xanh gầy gò của Tạ Âm Lâu ướt đẫm mồ hôi, sau đó được ngón tay của người đàn ông lau sạch, ngay cả chiếc áo choàng tắm rộng rãi màu trắng cũng được nhẹ nhàng cởi ra, dần dần để lộ bờ vai trắng nõn và một nửa tấm lưng. Da của cô trắng bệch như kiểu chưa từng tiếp xúc với ánh mặt trời, mảnh vải bông từ từ trượt xuống cổ tay, một cơn đau âm ỉ như bị kim đâm lan dọc theo da thịt trên cánh tay.
Ý thức hỗn loạn và rã rời của Tạ Âm Lâu từ trong cơn đau này tỉnh dậy, lông mày cô nhíu lại mệt mỏi, khi nhìn thấy người ngồi bên mép giường không phải Vân Thanh Lê mà là Phó Dung Dữ thì đầu óc cô giống như có một công tắt được nhấn mở, rất nhiều hình ảnh thuở thiếu thời nhanh chóng vụt qua.
“Dung Dữ...”
Môi cô run rẩy mím chặt, duỗi tay ra sờ vào đường nét khuôn mặt tuấn tú của anh, cẩn thận cảm nhận dọc theo xương lông mày, nước mắt cũng vô thức trào ra, nhưng cô vẫn cố chấp muốn nhìn anh.
Kim tiêm hạ sốt bị ném xuống thảm, không phát ra bất kỳ tiếng động nào, Phó Dung Dữ nhẹ nhàng dang tay ra thuần thục ôm cô thật chặt, anh thuận thế cúi đầu, áp trán vào mặt cô, cảm nhận sự khác thường của nhiệt độ cơ thể: “Anh đây.”
Tạ Âm Lâu đã sốt đến mơ màng, trong mắt cô chỉ có mình anh, cô quên cả thời gian, cũng quên rằng mình đang ở khách sạn.
“Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-doa-hoa-hong/2497535/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.