Bịt mắt được tháo ra, Tạ Âm Lâu tỉnh dậy sau giấc mơ, đôi mi cong vút mảnh mai của cô đột ngột mở ra.
In rõ vào tầm mắt là khoang hạng nhất đi về Tứ Thành.
Mà bên cạnh cô chính là Tạ Thầm Thời cũng đang ngủ say. Cô tiếp tục nhìn về phía bên trái, Phó Dung Dữ và Chu Tự Chi đang nhỏ giọng nói chuyện công việc, bên cạnh còn có notebook và tài liệu đặt trên bàn.
Không biết tối hôm qua hai người họ mấy giờ mới trở về khách sạn, nhưng trên máy bay vẫn có tinh thần dư dả, không giống như đang nghỉ ngơi.
Có lẽ nhận ra được ánh mắt yên lặng và chăm chú của cô, ngón tay thon dài của Phó Dung Dữ khẽ đặt bút xuống, gọi tiếp viên hàng không nói nhỏ hai câu.
Một lúc sau, tiếp viên hàng không mang đến cho cô một cốc sữa bò nóng, bày ra gương mặt tươi cười.
Tạ Âm Lâu vươn bàn tay trắng nõn ra đón lấy, ngủ lâu trên ghế làm cho vai và cổ cô có chút cứng ngắc. Lúc đôi môi nhỏ nhắn nhấp một ngụm sữa, Tạ Thầm Thời ở một bên giơ tay xoa xoa, cũng đã thức dậy, tháo khăn bịt mắt xuống, giọng nói nhẹ đến mức không nghe rõ được: “Chị.”
Suy nghĩ của Tạ Âm Lâu bị cắt ngang, nghiêng sườn mặt sang bên cạnh: “Hả?”
“Em gặp ác mộng.” Tạ Thầm Thời tỉnh dậy tránh ánh sáng, mắt không hề mở ra, dựa trán vào vai cô, lộ ra giọng điệu mệt mỏi trầm thấp: “Em mơ thấy chị và tên lắm mưu nhiều kế Phó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-doa-hoa-hong/2497445/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.