Tạ Âm Lâu ngồi trên ghế sô pha bằng nhung đen, màn pháo hoa bên ngoài cửa kính sát sàn chiếu rọi vào anh. Cô cứ nhìn anh như vậy, trái tim cũng theo đó mà rung lên từng nhịp đến tê dại, đôi mắt đen nhánh phản chiếu hình bóng Phó Dung Dữ với chiếc áo sơ mi mở phanh, làm lộ nửa bên hình xăm hoa tường vi trên xương quai xanh.
Ngón tay với khớp xương rõ ràng của anh lần lượt nới lỏng từng chiếc cúc áo, cơ ngực cân đối kéo dài đến vùng cơ bụng rõ ràng, đường nhân ngư biến mất sau mép quần âu phục, cùng với pháo hoa phía sau hòa thành một bức tranh rực rỡ.
Áo sơ mi rơi xuống đất, Phó Dung Dữ cũng từ từ bước tới gần. Tạ Âm Lâu không nhịn được sờ sờ, ngón tay bắt đầu từ xương cổ tay thon dài của anh chậm rãi lướt qua hình xăm chữ Phạn hướng lên trên, cảm nhận được đường cong cơ bắp căng cứng nóng bỏng, cuối cùng dừng lại ở vị trí xương quai xanh.
Nhành hoa tường vi quấn quít dưới đầu ngón tay cô, tựa như dòng máu xuyên qua bề mặt da thịt, lặng lẽ lượn quanh vào trong trái tim.
Ánh mắt cô lộ vẻ kinh diễm*, nở nụ cười tươi rạng rỡ: “Trong khoảng thời gian này, lúc lên giường anh không chịu cởi quần áo là muốn giấu em thứ này sao, còn có ở đây nữa, 622 là sinh nhật của em.”
(*kinh ngạc trước vẻ đẹp)
Phó Dung Dữ duỗi tay ôm cô vào lồng ngực, bên ngoài pháo hoa cũng ngừng bắn, bóng tối một lần nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-doa-hoa-hong/2497439/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.