“Chúng ta cứ thử một lần xem sao. Cha t-tôi… chắc hẳn cũng biết rằng cuộc chiến… chống lại các Hiệp sĩ Remdragon sẽ gây ra rất nhiều t-thương vong. Nếu phía chúng ta chấp nhận lùi lại… và t-thương lượng…”
“Cơ hội đàm phán đã không còn nữa. Ngay cả phu nhân cũng biết điều đó.”
Ruth lẩm bẩm với vẻ mặt dữ tợn. Max không tìm được thêm từ nào để bác bỏ và chỉ có thể nắm chặt váy của mình. Công tước xứ Croix là một người, trên tất cả, coi trọng phẩm giá của mình như một quý tộc, niềm tự hào và danh dự của gia đình. Lần đầu tiên trong cuộc đời đáng quý của Công tước, ông ta trở thành một con bò tót, be bét chìm trong vũng máu. Cha cô ấy sẽ không nhân nhượng cho dù có đưa ra điều kiện nào đi chăng nữa.
Cô biết rõ rằng mình không thể làm gì được. Max quấn lấy cánh tay lạnh cóng của cô và run rẩy trước tình cảnh bất lực của mình. Ruth nhìn cô trong tình trạng đó rồi nói.
“Không phải phu nhân muốn trả thù công tước sao? Mặc dù ông ấy là cha của cô… nhưng ông ấy đã khiến cô phải trải qua một tình cảnh như vậy.”
Max mất cảnh giác với câu hỏi chưa từng có của Ruth. Sau một lúc giật mình nhìn Ruth, cô cụp mắt xuống và lẩm bẩm một cách lạnh lùng.
“Đối với tôi b-bất cứ… chuyện gì xảy ra với ông ấy cũng không trọng. Chỉ là… Riftan và những người khác… lại phải ra chiến trường… Tôi không muốn như vậy.”
“Họ đã sống trên chiến trường cả đời. Và trong tương lai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-bong-cay-soi/546735/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.