Riftan đặt cô nằm úp xuống và lấy ra một tấm vải sạch và bi đông nước từ túi anh với biển cảm dữ dội. Max nhìn xuống xấu hổ khi anh làm ướt tấm vải và bắt đầu lau chân cô. Khăn lạnh nhẹ nhàng làm dịu đi làn da nóng của cô. Anh tỉ mỉ lau qua đùi, bắp chân thậm chí là bàn chân cô. Sau, anh cầm lên lọ dầu và dùng răng mở nắp. Khi chất lỏng chảy xuống da cô, ngón chân cô co lại. Riftan ấn vào giữa bàn chân cô bằng ngón cái rồi từ từ di chuyển tay lên bắp chân căng cứng. Max rên rỉ trong đau đớn.
“N-nó đau…”
“Nếu ta không đè lên, cơ bắp của nàng sẽ không thể cử động vào sáng mai.”
Anh không chần chừ bóp nhẹ các cơ đang căng cứng của cô. Tất cả những gì Max có thể làm là rên rỉ khi cô giấu mặt dưới tấm chăn. Đau đến mức cô còn không thể cảm thấy xấu hổ trong tình huống hiện tại.
Riftan mạnh tay xoa bóp bắp chân mặc kệ cơn đau của cô và đổ dầu bạc hà lên đùi cô. Max cố gắng đẩy ra khi lòng bàn tay thô ráp của anh tiến đến làn da nóng như thiêu gần chỗ ấy của cô.
“Em… Em thực sự ổn rồi. Riftan, chàng có vẻ mệt rồi…”Trước khi cô có thể kết thúc, anh thở dài và kéo quần lót cô xuống. “Ri-Riftan!!”
“Nằm yên. Ta phải bôi thuốc hoặc không mai nàng sẽ khó mà cưỡi ngữa vào ngày mai.”
“Em sẽ tự-tự bôi! Em có thể làm được nên…!”
“Nàng ngại cái gì?” Anh nổi giận và ấn người chàng lên đùi để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-bong-cay-soi/546679/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.