Ngày hôm sau, Agnes và tuỳ tùng bắt đầu chuẩn bị cho hành trình trở về Cung điện. Dưới sự giúp đỡ của Rodrigo, Max xem lại danh sách đồ đạc trong khi điều phối người hầu chuẩn bị cho khách khứa.
Kế hoạch ban đầu là tham khảo ý kiến của Riftan để soạn quà cho Nhà vua, nhưng xương và da quái vật đã chiếm gần hết chỗ trong xe ngựa. Bên cạnh đó, do chiến lợi phẩm của Agnes từ các cuộc công kích quái vật và mấy thứ cô ấy đã mua ở thị trấn thì người hầu chỉ chất được thêm bốn tấm thảm và sáu ly rượu nạm hồng ngọc.
“Ông đã k-kiểm tra các toa xe chưa?” Max hỏi Rodrigo.
“Vâng thưa Phu nhân. Tôi đã thay bánh xe và cho ngựa ăn. Những người thợ rèn cũng kiểm tra móng ngựa trước khi khởi hành.” Max tiếp tục xem danh sách khi Rodrigo thông báo với nàng. Ông ấy lặng lẽ quan sát nàng một lúc trước khi bồn chồn lên tiếng. “Phu nhân chưa hồi phục được bao lâu. Nếu người cần nghỉ ngơi thì cứ giao mọi việc cho tôi.”
Max nở nụ cười gượng gạo. Tính bảo vệ quá mức của Riftan hình như đã lan rộng sang người hầu. Bây giờ nó đã thành một chủ đề lặp đi lặp lại khi ai đó đề nghị nàng nghỉ ngơi bất cứ lúc nào nàng bận rộn.
Nàng di chuyển thân hình gầy gò, nhìn đuôi váy xanh nhạt của mình bay phấp phới. Trông nàng ốm yếu lắm sao? Nàng biết mình không quá mạnh mẽ, nhưng cũng không dễ gục ngã. Max ngẩng đầu lên, nói một cách chắc chắn.
“T-ta không bị bệnh. Ta đã n-nghỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-bong-cay-soi/546656/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.