Ngày hôm sau, Aderon cùng hai người hầu mang một loạt các mẫu vật đến gặp nàng. Nàng nghe ông giải thích một lúc. Nào là loại kính mờ ánh xanh, nào là loại kính phẳng trong suốt, nào là loại kính trông bình thường nhưng ánh bạc lên rất đẹp… Giải thích hết ưu nhược điểm của chúng, Aderon chuyển sang các loại vải lụa. “Sẽ tốt hơn nếu sử dụng vải dày làm rèm cửa cho phòng tiệc. Người nghĩ sao về màu gỗ gụ? Tưởng tượng mà xem những rèm cửa màu gỗ gụ mang họa tiết hoa hồng được thêu bằng chỉ vàng. Tôi nghĩ nó sẽ làm cho sảnh tiệc trông vô cùng sang trọng. Phu nhân cũng có thể chọn rèm lụa vàng. Những tấm rèm màu vàng thậm chí còn phù hợp với cả phòng tiệc trong cung điện hoàng gia nữa đó. Nó lạ mắt, nhưng vẫn khiêm tốn và thanh lịch.” Max cẩn thận nhìn lướt qua các mảnh vải. Rudis thận trọng đặt khay trà xuống khi nhìn những mẫu mà Aderon mang đến. Nàng quyết định tìm kiếm sự giúp đỡ từ cặp mắt mới. “R-Ruids, chị nghĩ sao?” “… Thật không may, tôi lại không có khiếu nghệ thuật lắm, thưa phu nhân.” Cô hầu đáp lại. Nhìn gương mặt bối rối của cô, Max không hỏi thêm gì nữa và dán mắt về phía bàn trà Sau một hồi suy nghĩ, cuối cùng nàng cũng chọn chiếc rèm vải màu gỗ gụ thêu hình hoa hồng. Chiếc rèm có tua rua vàng ở cuối và được thêu nhiều họa tiết ở giữa, khiến nó trở nên khá đắt tiền. Chọn rèm xong, những thứ còn lại khá dễ dàng. Trên sàn nhà, nàng quyết định đặt một tấm thảm đỏ cùng màu với rèm cửa, và một tấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-bong-cay-soi/546556/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.