Riftan đã vác rất nhiều thứ trên lưng rồi. Có cần thêm trọng lượng của Ascalon lên đó không?
Đó có thể là một mong muốn ích kỷ, nhưng nàng muốn chàng vẫn là chồng của nàng, không phải là một anh hùng mang vận mệnh của lục địa Roviden.
“Rif, Riftan chắc cũng có cùng suy nghĩ với Ruth đúng không? Ý ta là… trả lại Thánh kiếm cho Giáo hoàng.”
“Ngài Calypse là một người rất thực tế. Ngài ấy sẽ không mạo hiểm vì một huyền thoại mà ngài ấy không biết nó có thật không.”
Max nhíu mày trước giọng điệu không rõ ràng.
“Ruth không nghe được lời giải thích nào à?”
“Ngài ấy có phải là loại người hay ngồi lê đôi mách về những quyết định mà ngài ấy đưa ra đâu?”
Ruth thô lỗ thốt ra.
“Đã lâu rồi tôi không gặp mặt trực tiếp Lãnh chúa Calypse. Từ những gì tôi nghe được, có vẻ như ngài ấy đang bận gặp gỡ các quý tộc cấp cao từ khắp nơi trên thế giới.”
“Nhưng, nhưng… trước khi đưa ra quyết định… chàng, chàng có thể bàn bạc với chúng ta. Đó là lý do tại sao rất khó…”
"Tốt hơn là phu nhân không nên mong đợi sự tỉ mỉ như vậy từ ngài ấy."
Ruth nói, thổi bay tóc mái của mình.
“Lãnh chúa Calypse đã quen với việc đưa ra quyết định của riêng mình. Ngài ấy không phải là loại người nói về mọi hành động của mình. Một người cả đời sống như vậy sao có thể thay đổi trong một sớm một chiều? Đừng quá buồn và hãy cố gắng hiểu Ngài Calypse.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-bong-cay-soi/1905295/chuong-446.html