Nàng thở dài tiếc nuối và nắm nhẹ lấy cánh tay chàng.
“Riftan ốm lắm đấy. Chàng có ăn đủ bữa không?”
Riftan cau mày và xoa má mình bằng một tay. Chàng có vẻ lo lắng về việc mình gầy đi.
Max nuốt ngược tiếng cười. Riftan là một người thực dụng triệt để và là người dễ tính, không cầu kỳ, nhưng chàng luôn muốn thể hiện một vẻ ngoài tươm tất trước mặt nàng. Ngay cả trong chuyến thám hiểm, chàng vẫn bí mật cố gắng giữ sự sạch sẽ và gọn gàng.
Nàng cảm thấy hơi vô lý khi một người đàn ông có ngoại hình phi thường như vậy lại quan tâm đến đánh giá của một người phụ nữ bình thường như nàng, nhưng khi nghĩ rằng Riftan muốn trông bảnh bao trước mặt nàng cũng như nàng muốn thật xinh đẹp khi đi cùng chàng, trái tim nàng hạnh phúc vô cùng.
Max cố kìm nén ý muốn ôm chặt lấy chàng, dẫn chàng đến nơi thắp lửa.
“Ngồi xuống một lúc và ăn đi nào. Dù sao… sẽ là không hợp lý nếu rời đi ngay bây giờ.”
Chàng thở dài cam chịu khi nhìn những người lính đang gói gém hành lý.
"Đành chịu thôi. Nàng cũng ngồi đi. Chúng ta cùng ăn."
“Em đã ăn trước đó. Em sẽ mang món hầm cho chàng, nên chàng đợi ở đây…”
"Ta có thể yêu cầu phục vụ mang thức ăn đến, nên hãy ngồi xuống."
Chàng kiên quyết ngắt lời nàng và gọi một người hầu trẻ đang chăm sóc những con ngựa gần đó và bảo cô ta chuẩn bị thức ăn. Max ngồi xuống như thể nàng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-bong-cay-soi/1905271/chuong-434.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.