Khi đội chinh phạt rời đi, cả thành phố trở nên trống trải. Trong trường hợp bị tấn công bất ngờ, năm trăm binh lính Dristan chính quy đã đóng quân xung quanh các cánh cổng, và chỉ có lều, chuồng và đống rác chưa được phá dỡ còn lại trong thành phố.
Max nhìn ra ngoài cửa sổ và nhìn xuống đống đổ nát của trung tâm thành phố, khuôn mặt nhăn nhó vì buồn bã. Đây không phải là lần đầu tiên nàng để Riftan đi xa, nhưng nỗi đau vẫn không biến mất dù nàng có tự nhắc bản thân bao nhiêu lần đi nữa. Không, nó chỉ ngày càng trở nên tồi tệ hơn.
Max kìm nén cảm xúc đang dâng trào, quay người khỏi cửa sổ và đi về phía lò sưởi. Sau khi dập tắt ngọn lửa, nàng thu dọn hành lý và rời khỏi phòng ngủ. Lúc đó, nàng nghe thấy một giọng nói nghiêm nghị từ phía sau.
"Đây là tất cả hành lý của phu nhân sao?"
Max quay đầu lại. Garrow Livakion đang nhìn xuống túi hành lý trên tay nàng với một con mắt không mang bịt mắt. Max nhún vai.
“Thứ ta cần chỉ là một vài bộ quần áo. Các công cụ y tế, đá ma thuật và thảo mộc đều đã được chuyển đến ký túc xá chung từ trước rồi.”
"Vậy đi thôi nào. Những người khác đã rời đi đến ngoại ô rồi.”
Garrow thản nhiên nhận lấy túi từ tay nàng và quàng qua vai cậu ta. Max cùng cậu ta bước ra khỏi nhà họp, nhìn quanh những con đường vắng vẻ phủ đầy tuyết.
Sau khi đội chinh phạt rời đi, những người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-bong-cay-soi/1905247/chuong-422.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.