Max lo lắng nhìn xung quanh.
“Chàng là tổng tư lệnh... Nếu họ thấy chàng thiên vị một pháp sư, chàng
sẽ mất mặt đấy.”
“Sau tất cả những chuyện này ư?”
Riftan khịt mũi như thể điều đó thật nực cười.
“Ta tự hỏi có người nào mà không biết rằng ta luôn quấn lấy vợ mình.”
“Ai, ai nói vậy chứ.”
Max mím môi và nhặt một túi nhỏ trên yên ngựa. Riftan đưa tay ra như muốn
giật nó, nhưng nhìn thấy vẻ mặt bướng bỉnh của nàng và liền hạ cánh tay
xuống. Và với cái thở dài thườn thượt, chàng đưa nàng đến chỗ những chiếc xe
đẩy hàng.
“Cuộc hành quân trong vài ngày tới sẽ khá vất vả. Nàng nên bổ sung thể
lực khi có cơ hội.”
Họ đốt lửa bên cạnh xe ngựa và dùng bữa trưa muộn với bánh mì và pho mát.
Nàng rất muốn có bát súp ấm, nhưng vì phải tiết kiệm nước uống, nàng phải
uống vài ngụm rượu nóng để xoa dịu nỗi thất vọng.
“Chúng ta còn phải đi bao xa nữa để đến đích?”
Đáp lại câu hỏi của nàng, Riftan vừa mở tấm bản đồ bằng một tay vừa xé
miếng thịt khô nhỏ, ngẩng đầu lên.
“Nếu không có trận chiến ở giữa đường, chúng ta sẽ có thể đến Besmore
sau hai tuần nữa.”
“Trước đó, chúng ta cần lấy nhu yếu phẩm. Như chàng biết rõ hơn...
Trong mười ngày tới, chúng ta sẽ hết lương thực.”
Max nói, đỏ mặt, nàng không thể đối diện với chàng. Có vẻ như Riftan chỉ
đang vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-bong-cay-soi/1905204/chuong-401.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.