Riftan cười khẩy như thể điều đó thật vô lý. Chàng vẫn không xem trọng những lo lắng của nàng. Tuy nhiên, ít nhất chàng dường như không nghĩ nàng hoài nghi vào khả năng của chính chàng. Max hài lòng với chỉ điều đó. Cuối cùng, Riftan hẳn đã dần hiểu được nàng quan tâm đến chàng như thế nào.
Max ngước đôi mắt dịu dàng nhìn chàng và đan xen ngón tay mình vào giữa những ngón tay chai sạn, cứng rắn của chàng. Sau đó, với một thái độ nhẹ nhàng, nàng nghiêng người về phía chồng mình và hôn lên gò má nhẵn mịn của chàng.
"Chàng… chàng giao nhiệm vụ này cho em vì chàng nghĩ em có thể làm được phải không?”
Riftan cụp mắt xuống như thể do dự trả lời, và cuối cùng rên lên một tiếng.
"Đúng vậy."
"Vậy… hãy tin tưởng em một chút nữa. Em cũng sẽ làm như vậy."
Nàng nói một cách bình tĩnh, cố không để lộ sự vui mừng của mình. Riftan, người nhìn xuống nàng với ánh mắt phức tạp, thở ra trong nhẹ nhõm và gật đầu.
"Xin hãy chăm sóc bản thân mình."
"Em biết rồi."
Max khẽ cười, hôn lên má bên kia của chàng.
"Chàng cũng vậy."
Riftan nhìn xuống nàng, cúi đầu và đặt một nụ hôn nhẹ lên môi nàng rồi rời ra. Max vội vàng đút tay vào túi áo choàng của mình, sợ rằng chỉ cần chần chừ một chút thì nàng sẽ không thể buông tay chàng. Sau đó, nàng nhìn chàng một lúc, đứng yên trong tuyết, rồi từ từ quay đầu lại.
Gió càng lúc càng mạnh. Elliott nói rằng đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-bong-cay-soi/1905193/chuong-395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.