“Chàng đã khen em vì khả năng cưỡi ngựa của em tiến bộ hơn nhiều.”
Max nhớ lại những kỷ niệm của ngày hôm đó và nói một cách tự hào. Riftan nhướng mày và cười khẩy.
“Ta không nghĩ vậy đâu…”
Max dùng cùi chỏ huých vào bụng chàng. Riftan giả vờ đau và nôn ra xen lẫn tiếng cười. Max nhìn xuống chàng như một người thích chơi khăm rồi mỉm cười. Mỗi lần chàng đùa giỡn với nàng như thế này, trái tim nàng như muốn tan chảy vì sung sướng.
Nàng nói nhẹ nhàng, âu yếm vuốt ve cánh tay rắn chắc của chàng đang đặt trên eo nàng.
“Khi cưỡi ngựa dọc bờ hồ… Chàng đã kể cho em câu chuyện về khoảng thời gian chàng còn là lính đánh thuê và sau khi trở thành hiệp sĩ. Hôm đó em... em đã nhận ra rằng có một thế giới ngoài kia mà em không hề biết."
Nàng nghĩ đến lúc mình đợi Riftan ở Lâu đài Croix. Chàng đưa cơ thể run rẩy của nàng - sợ hãi rằng chàng sẽ ly hôn với nàng, và cha sẽ đánh đập nàng để trả thù – đến Anatol.
Đột nhiên, nàng cảm thấy rằng cuộc sống của nàng chỉ vừa mới bắt đầu vào ngày hôm đó. Nàng sống ở Croix đã hơn hai mươi năm, nhưng khoảng thời gian vô nghĩa đó không là gì so với vài năm qua khi nàng sống với tư cách là vợ của Riftan Calypse.
Nếu nàng không gặp người đàn ông này, nàng sẽ mãi mãi không biết mình là ai.
Max ngước nhìn khuôn mặt chàng, kéo gáy chàng và hôn lên gò má mịn màng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-bong-cay-soi/1905171/chuong-384.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.