“Chàng... ngủ ngon không?”
Riftan, người đang tận hưởng cử chỉ tình cảm ngọt ngào như một chú chim nhỏ đang xoa xoa mỏ, nhướng nhẹ chân mày. Nỗi bất mãn của chàng với vợ chàng, người đã thoát khỏi vòng tay của chàng vào sớm ban mai vẫn chưa nguôi ngoai. Chàng trừng mắt và càu nhàu với nàng.
"Nàng lẽ ra nên nói điều đó ở trên giường."
"Em, em muốn chàng ngủ nhiều hơn."
Nàng cười và viện cớ.
"Chàng đã nói rằng chàng không thể ngủ ngon. Em… rất hiếm khi thức dậy trước chàng... Em không muốn làm phiền giấc ngủ của chàng."
Chàng nheo mắt khi nhìn xuống khuôn mặt tối sầm với sự lo âu của vợ mình. Chàng vẫn cảm thấy kỳ lạ khi một người phụ nữ, nhỏ hơn một nửa kích thước của chàng, lại đối xử với chàng như một đứa trẻ cần được chăm sóc. Chàng khịt mũi một cách cộc lốc.
"Vậy thì nàng nên đợi cho đến khi ta tỉnh dậy."
"Em, em có một việc quan trọng phải làm."
Nàng khẽ thở dài.
"Lần này em đã để lại một ghi chú đàng hoàng cho chàng... Chàng không thấy sao?"
Chàng hơi đỏ mặt khi nhớ lại những mảnh giấy da ở khắp phòng ngủ. Khi nàng cười toe toét và kéo cổ chàng về phía mình, nàng đặt nụ hôn tinh nghịch lên má chàng như để xoa dịu một đứa trẻ đang bực bội.
"Em cũng không muốn rời khỏi giường và để chàng lại một mình. Nhưng hôm nay..."
Nàng đột nhiên im lặng. Chàng cau mày khi nàng cụp mắt xuống như thể đang lưỡng lự nói về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-bong-cay-soi/1905143/chuong-370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.