Riftan đưa nàng rời khỏi nơi hành quyết xa nhất có thể. Những người lính đang băng qua cánh đồng nhìn đoàn hành quân đột ngột dừng lại một cách khó hiểu.
Chàng đi qua họ và dừng lại trước toa xe ở cuối đoàn quân nơi có lá cờ của Whedon đang phấp phới. Sau đó, chàng nắm lấy tay nàng và đặt nàng vào một chỗ trống trong khoang hành lý. Nàng sững sờ nhìn chàng, gương mặt tái nhợt và mệt mỏi. Riftan, người đang chú ý đến đôi mắt xám trong veo của nàng, rút một cái bình ra khỏi thắt lưng và đưa cho nàng.
“Đó là rượu vang. Nàng uống đi.”
"Em, em không khát."
“Uống một ngụm thôi. Mặt nàng đang xanh lắm.”
Trước giọng điệu kiên quyết của chàng, Maximillian miễn cưỡng nhận lấy cái bình. Sau đó, nàng mở nắp, ngửi nó và cẩn thận nhấp vài ngụm. Một tiếng ho nhẹ phát ra từ miệng nàng.
"Ôi trời… Sao rượu mạnh thế này?”
Nàng cau mày và đưa lại bình rượu cho chàng. Riftan trả lời thẳng thừng khi chàng đậy bình rượu và nhét nó vào thắt lưng.
“Ta mang nó bên mình vì nó khá hữu ích trong việc làm ấm người hoặc rửa vết thương.”
Nàng dường như vẫn chưa lấy lại được bình tĩnh. Maximillian, người nhìn ra khỏi xe hàng như thể đang lo lắng với khuôn mặt hơi ửng đỏ, hỏi chàng.
“Những, những thi thể khi nãy là sao vậy? Vì lý do gì… mà họ lại bị giết một cách tàn nhẫn như vậy?
“Chúng là những kẻ đào ngũ của Balto. Chúng đã bị xử tử bởi luật quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-bong-cay-soi/1905062/chuong-330.html