“Nhị ca… biết rồi sao?” Lòng ta đột nhiên hoảng sợ. Nhị ca dâng sớ xin Hoàng thượng tham gia việc tịch thu gia sản, nhất định là đã biết sự thật về cái c.h.ế.t của Nhị tẩu rồi. Nhưng Nhị ca làm sao mà biết được chứ! “Nhị ca làm sao biết được? Hắn thế nào, hắn có ổn không, hắn, hắn…” Ta lo lắng đứng dậy. Nhị ca hắn có thể chịu đựng được đả kích như vậy không? “A Âm, Tề Viễn không sao, hắn xem như đã vượt qua rồi, nên Trẫm mới cho phép hắn tự tay kết thúc đoạn ân oán này.” Hoàng thượng thở dài, ấn ta ngồi xuống: “Còn về việc nàng muốn biết vì sao Tề Viễn lại biết sự thật, Trẫm đã tra rồi, nên là do Hoàng hậu làm đó.”
Tinhhadetmong
Nhị ca không sao là tốt rồi, không sao là tốt rồi. Ta nhẹ nhàng thở phào một hơi. Nhưng sao lại là Hoàng hậu nữa? Hoàng hậu trước đây sai Tư Mai đến ám chỉ ta đừng bỏ qua Dương Tư Không, giờ lại âm thầm tiết lộ sự thật cái c.h.ế.t của Nhị tẩu cho Nhị ca ta. Nàng rốt cuộc mưu đồ điều gì? “Hoàng hậu nương nương vì sao lại làm như vậy?”
“Tiểu tâm cơ mà thôi, tự nhiên là muốn lợi dụng các ngươi để đ.á.n.h đổ cha nàng.” Hoàng thượng cầm sách lên tiếp tục đọc, thần sắc nhàn nhạt: “Không chỉ vậy, nàng còn sai người gửi cho Trẫm danh sách ám vệ Dương gia cài cắm trong Đông cung ngày xưa, hận không thể lập tức đưa cha nàng vào chỗ c.h.ế.t. Hừ, vẽ rắn thêm chân, sự hiểu biết của Trẫm về Dương gia, còn rõ ràng thấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-anh-trang-tren-tuong-thanh/5020127/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.