Ngọc làm giả? Lòng ta càng thêm hổ thẹn và buồn bã. Xem ra Thừa Nguyên Chỉ trân trọng miếng ngọc bội đó hơn nhiều so với ta tưởng a.
“A Chỉ, ngươi cho người khắc lại một miếng khác?” Ta cẩn thận quan sát miếng ngọc bội kia. Nó trong suốt không tì vết, là ngọc bạch ngọc dương chi thượng hạng. Mặc dù chất liệu ngọc giống nhau nhưng nhìn kỹ thì hoa văn trên ngọc bội lại có chút khác biệt. Ta nghi hoặc, vì sao Thừa Nguyên Chỉ đã quyết định làm lại một miếng, lại không làm một miếng giống hệt nhau? “Không phải.” Hoàng thượng vẫn miệt mài xem tấu chương, thần sắc ung dung: “Đây là do Tiên Hoàng ban tặng.”
Tinhhadetmong
“Hửm?” Ta ngây người. Không phải khắc lại, mà là Tiên Hoàng ngự ban?
“Tiên Hoàng thích ban ngọc cho Trẫm. Vì vậy khi Trẫm ra cung xây phủ, trong số những vật được ban tặng phần lớn là đồ ngọc, đặc biệt là ngọc bội rất nhiều. Hơn nữa Tiên Hoàng yêu thích bạch ngọc dương chi, nên nhiều miếng ngọc bội Người ban cho Trẫm đều trông khá giống nhau, không trách nàng nhìn nhầm trong chốc lát.” Hoàng thượng vừa nói vừa cất tấu chương đã phê duyệt sang một bên, ngước mắt nhìn ta, đôi mắt đen nheo lại ý trêu chọc: “Hơn nữa Tiên Hoàng mỗi năm vào ngày sinh thần của Trẫm đều sẽ ban tặng một cặp ngọc bội. Nhiều năm đã thành thông lệ. Những miếng ngọc bội ban cho Trẫm đều trắng ngần không tì vết. Chắc hẳn Tiên Hoàng kỳ vọng Trẫm có thể làm một quân t.ử ôn nhuận như ngọc đi.”
Tay ta đang nắm chày mực siết chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-anh-trang-tren-tuong-thanh/4999436/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.