Từ buổi sáng đi học đến trời tối đi ngủ mặt ảnh không cảm xúc một ngày không gặp con gái người ta cái mặt ảnh trầm ngâm còn hơn cái chữ trầm ngâm haizzz đáng cho chừa cái tội đuổi người ta giờ nghĩ tới người ta quả báo mà.
Anh chàng vô thức nhìn điện thoại trên bàn thì nghĩ tới mess của cô bé liền lấy điện thoại vào nhắn ngay cho cô:"em hết bệnh rồi chứ???."
Đợi khoảng 15 phút điện thoại của anh mới có thông báo sáng lên hiện trên điện thoại là dòng chữ "Nguyễn Ngọc Uyển Nhi đã gửi một tin nhắn cho bạn"
Nội dung tin nhắn:"ừm" vỏn vẹn chỉ một từ thôi nhưng mà ai kia xem xong liền nhíu mày.
...
Bên này trong phòng bệnh ở bệnh viện cô bé Trang Nhi vừa mới truyền dịch xong bởi dầm mưa tầm tã bảo sao không nhiễm nước bị cảm rồi sốt cơ chứ. Vừa hay y tá gỡ kim và tháo bình dịch xuống thì bên trên cái tủ cạnh giường cô bé có chiếc điện thoại hiện lên tin nhắn là của con người đáng ghét kia.
Gớm ấy chứ còn hỏi em hết bệnh chưa làm như quan tâm em lắm không bằng ấy, từ nay về sau em sẽ không có gặp anh nữa đâu nhá ghét quá ghét anh...
Quả là đêm nay là một đêm dài khó ngủ mà, ai khó ngủ chứ Trang Nhi nhà ta bệnh mặt mày nhợt nhạt nhưng vẫn ăn ngủ no say nha chỉ có ai kia đang ở trong cái phòng to bự mà nằm gác tay lên tráng suy nghĩ lại việc mình làm với con gái người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-anh-trang-co-toi-va-em/2962116/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.