Cô bé nhận điện thoại liền nói: "Dạ cô, có việc gì vậy ạ?".
Đầu dây bên kia nghe thấy giọng Trang Nhi thì vội bắt đầu lấy giọng vẻ lo lắng trầm tư: "Cháu à hai ngày nay Nam nó đã không ăn gì rồi đấy con."
Bên kia nghe xong cũng rất bất ngờ: "Dạ cái gì cơ ạ."
Bà nói tiếp:
"Con có biết sao mà anh lại như vậy không?"
"Đem cơm lên cũng không thèm ăn, cũng không thèm nói chuyện với cô."
Cô bé bên này cũng có phần lo lắng vội đáp:
"Cháu không biết ạ nhưng mà anh ấy giận cháu rồi cô ạ."
Haizzz đúng là cái thằng con trời đánh con gái người ta chưa giận thì thôi đi mình là đàn ông con trai mà đi giận thiệt riết chắc bà đây phải xem lại giới tính của nó mất thôi.
"Không ấy cháu sang nhà giúp cô khuyên anh đi có được không?"
"Xong cô sẽ trả công cho cháu"
Bên này cô bé nghe xong nửa muốn đi nửa lại không muốn: "Nhưng...nhưng mà cháu sợ anh không cho cháu vào."
Mẹ anh bên kia nghe vậy liền nói thêm vào mấy câu thiết phục cô nàng:
"Không nhờ cháu thì cô biết nhờ ai đây huhu, cô khổ mà đi mà?"
"Anh mà đói vì chết thì chắc cô cũng sống không nổi"
"Chỉ có cháu mới giúp được người mẹ khổ tâm này thôi".
Cô nàng trông có vẻ lúng túng khi nghe vậy nhưng mà lại nhớ đến một người liền theo phản xạ mà nói lên: "Cháu biết một người có thể giúp cô ạ"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-anh-trang-co-toi-va-em/2962068/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.